Có một thời điểm của tuổi trẻ, gọi là không có gì.Tiền không có, muốn đi đâu mua gì cũng phải nhìn cái giá đầu tiên. Muốn yêu đương mà ngại mình kém cỏi, không có gì cả. Lúc không có tiền trong người chắc hẳn không thoải mái tới mức không muốn ra đường, không muốn gặp ai cả...Tình cảm sớm nắng chiều mưa long đong lận đận tới mức có nghĩ rằng loại như mình thì có ai mà thích. Thất bại một phần, bị làm cho thất vọng một phần, mặc cảm bản thân, sợ hãi cũng nhiều, còn dại không biết hiểu người khác cũng là một phần.Có những khi bước một thời gian dài, phải sống với cảm giác cô quạnh, ít người hiểu mình, người hiểu thì bận, mà mình cũng không phiền người khác. Thế là mỏi mệt.Tương lai không có gì rõ ràng, cứ mù mờ đi hết ngày này qua ngày khác mà chẳng thấy đường đâu.Cái cảm giác này có lẽ sẽ thấm hơn sau mỗi lần thất bại: học hành không tới, tình cảm đổ vỡ, công việc bộn bề mà chẳng biết về đâu... Nhìn xung quanh ai cũng tốt có mỗi mình là không, là tệ... Đôi lúc thấy mình vô dụng kém cỏi quá thể...Nói tới đây chắc còn chưa đủ, nhưng mà tạm thời thế đã. Nếu có trải qua những thứ cảm giác này rồi, thì chúc mừng bạn, vì chúng ta đang được đi qua tuổi trẻ.Bởi vì cái động lực làm ra tiền lớn nhất sẽ đến từ những ngày tháng trong túi chỉ đủ tiền để tồn tại chứ không phải khi ta đã giàu sang. Những ngày tháng sống khổ đó, những lần bụng đói và ví rỗng đó, dạy ta nhiều bài học hơn cả sách vở trong trường.Bởi vì người muốn biết thế nào là yêu sẽ cần phải thất tình đôi lúc, người càng thấu hiểu là người càng trải qua đau thương nhiều.Và bởi vì thành công đòi hỏi nỗ lực, hạnh phúc cũng cần hi sinh, một khi đã nhận ra đời mình cần phải làm gì rồi thì bỗng nhiên tất cả những mông lung, những sai lầm thất bại trước đó đều thành dĩ nhiên, muốn được vậy thì phải trải qua như vậy...Người ta có thể ngưỡng mộ một cái cây hiên ngang đứng trước giông bão, lá vẫn xanh và cành vẫn đâm chồi nảy lộc. Nhưng không phải ai cũng biết thứ đáng được nhắc đến nhất lại là những ngày tháng cực khổ miệt mài đâu đó, bộ rễ cây cắm sâu vào lòng đất mẹ, chắt chiu từng chút làm nên cả đời về sau.Và thế rồi ta nhận ra, khoảng thời gian không có gì đó chính là khoảng thời gian ta học được nhiều nhất, kiên nhẫn và mạnh mẽ nhất đấy thôi...Mình sẽ tiếp tục dù lúc này đây mình chẳng có gì, mình còn trẻ, vì mình còn sức, mình chịu đựng được...(sưu tầm)#Atr
Có một thời điểm của tuổi trẻ, gọi là không có gì.<br><br>Tiền không có, muốn đi đâu mua gì cũng phải nhìn cái giá đầu tiên. Muốn yêu đương mà ngại mình kém cỏi, không có gì cả. Lúc không có tiền trong người chắc hẳn không thoải mái tới mức không muốn ra đường, không muốn gặp ai cả...<br><br>Tình cảm sớm nắng chiều mưa long đong lận đận tới mức có nghĩ rằng loại như mình thì có ai mà thích. Thất bại một phần, bị làm cho thất vọng một phần, mặc cảm bản thân, sợ hãi cũng nhiều, còn dại không biết hiểu người khác cũng là một phần.<br><br>Có những khi bước một thời gian dài, phải sống với cảm giác cô quạnh, ít người hiểu mình, người hiểu thì bận, mà mình cũng không phiền người khác. Thế là mỏi mệt.<br><br>Tương lai không có gì rõ ràng, cứ mù mờ đi hết ngày này qua ngày khác mà chẳng thấy đường đâu.<br><br>感觉,这可能会每次失败后更加高吸水性:学不,感情破裂,工作,不知道乱......环顾四周,在那里任何人都可以各自单独是不好的,是货币...有时发现自己无奈的贫穷也能...... <br><br>这里说的肯定是不够的,但这是暂时的。如果你已经正确经历过这种感觉的东西,那么恭喜你,因为我们正在经历的青春。<br><br>因为动机赚钱将在袋子来自最大的日期刚好足够的钱生存,而不是当我们的财富。该日期,时间饿空钱包,然后,告诉我们在学校里比的书很多教训的苦难。<br><br>因为人们想知道如何爱将需要有时失去的爱情,更多的人谁知道越多经历的创伤。<br>而且因为成功需要努力,幸福还需要牺牲,一旦实现了自己的人生有什么做什么,然后突然间所有那些模糊的,错误以前打败所有的过程中,希望再经历所以... <br><br>一个可以暴风雨前扎实佩服树架,仍然是绿色的枝叶依然芽。但并不是每个人都知道其中最值得一提的是那些悲惨的日子艰苦的地方,在大地母亲深深嵌入根,邱每一位做了一辈子之后。<br><br>然后我意识到,没有时间段是我们学习的大部分时期,最强大的耐心,先生...... <br><br>我会继续,虽然这次他什么都没有,他的年轻的时候,因为我有实力,我承担......<br><br>(收藏)<br><br>#Atr
正在翻译中..
Có một thời điểm của tuổi trẻ, gọi là không có gì.<br><br>Tiền không có, muốn đi đâu mua gì cũng phải nhìn cái giá đầu tiên. Muốn yêu đương mà ngại mình kém cỏi, không có gì cả. Lúc không có tiền trong người chắc hẳn không thoải mái tới mức không muốn ra đường, không muốn gặp ai cả...<br><br>Tình cảm sớm nắng chiều mưa long đong lận đận tới mức có nghĩ rằng loại như mình thì có ai mà thích. Thất bại một phần, bị làm cho thất vọng một phần, mặc cảm bản thân, sợ hãi cũng nhiều, còn dại không biết hiểu người khác cũng là một phần.<br><br>Có những khi bước một thời gian dài, phải sống với cảm giác cô quạnh, ít người hiểu mình, người hiểu thì bận, mà mình cũng không phiền người khác. Thế là mỏi mệt.<br><br>Tương lai không có gì rõ ràng, cứ mù mờ đi hết ngày này qua ngày khác mà chẳng thấy đường đâu.<br><br>Cái cảm giác này có lẽ sẽ thấm hơn sau mỗi lần thất bại: học hành không tới, tình cảm đổ vỡ, công việc bộn bề mà chẳng biết về đâu... Nhìn xung quanh ai cũng tốt có mỗi mình là không, là tệ... Đôi lúc thấy mình vô dụng kém cỏi quá thể...<br><br>Nói tới đây chắc còn chưa đủ, nhưng mà tạm thời thế đã. Nếu có trải qua những thứ cảm giác này rồi, thì chúc mừng bạn, vì chúng ta đang được đi qua tuổi trẻ.<br><br>Bởi vì cái động lực làm ra tiền lớn nhất sẽ đến từ những ngày tháng trong túi chỉ đủ tiền để tồn tại chứ không phải khi ta đã giàu sang. Những ngày tháng sống khổ đó, những lần bụng đói và ví rỗng đó, dạy ta nhiều bài học hơn cả sách vở trong trường.<br><br>Bởi vì người muốn biết thế nào là yêu sẽ cần phải thất tình đôi lúc, người càng thấu hiểu là người càng trải qua đau thương nhiều.<br>Và bởi vì thành công đòi hỏi nỗ lực, hạnh phúc cũng cần hi sinh, một khi đã nhận ra đời mình cần phải làm gì rồi thì bỗng nhiên tất cả những mông lung, những sai lầm thất bại trước đó đều thành dĩ nhiên, muốn được vậy thì phải trải qua như vậy...<br><br>Người ta có thể ngưỡng mộ một cái cây hiên ngang đứng trước giông bão, lá vẫn xanh và cành vẫn đâm chồi nảy lộc. Nhưng không phải ai cũng biết thứ đáng được nhắc đến nhất lại là những ngày tháng cực khổ miệt mài đâu đó, bộ rễ cây cắm sâu vào lòng đất mẹ, chắt chiu từng chút làm nên cả đời về sau.<br><br>Và thế rồi ta nhận ra, khoảng thời gian không có gì đó chính là khoảng thời gian ta học được nhiều nhất, kiên nhẫn và mạnh mẽ nhất đấy thôi...<br><br>Mình sẽ tiếp tục dù lúc này đây mình chẳng có gì, mình còn trẻ, vì mình còn sức, mình chịu đựng được...<br><br>(sưu tầm)<br><br>#Atr
正在翻译中..