Cuôc sống cứ buồn tủi rở rang con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo luc bình hoa tím trăng treo hững hờ con nước theo dòng chảy đi cuôc đời cũng thật khéo đùa đời chưa nở đã vội héo vàng như hoa kia nở rồi tàn nhu trăng tròn khuyết chốn vào mây cuôc đợi cũng chỉ vậy mà thôi ngày mai rồi biết sẽ ra sao từ nay mặc kệ đời thôi để tâm tan biến bay vào hư vô