Khuôn mặt đó cho đến bây giờ tớ ko bao giờ wen đc. Ánh mắt rạng rỡ, cái miệng luôn nhoẻn cười, luôn tràn đầy sức sống, ríu ra ríu rít, luôn đem đến niềm vui cho mọi người. Bạn chẳng bao giờ chịu ngồi yên 1chỗ - thực sự đúng là vậy; cứ như thể ngồi xuống là sợ bị dính cái ghế vô luôn ko bằng. Bạn- như 1 chú chim chích chèo. Bạn luyên thuyên suốt cả ngày mà ko ngừng nghĩ.. Nói đến đây tớ nhớ như in khuôn mặt ban. Cái Avarta từ hồi c2 đến giờ sao bạn chẳng thay đổi 1chut j cả. Mỗi khi đi wa cây cầu đó, tớ chưa bao giờ ko nghĩ tới bạn. Trên chiếc cầu đó có hình bóng người bạn của tớ. Tớ luôn đi chậm lại.
Thật chậm..
Nơi đây - trên chiếc cầu này, bạn đã đi xa.. !!! Tớ tưởng nhớ đến bạn !